Chuyến đi này, chúng tôi gọi là chuyến đi tìm năng lượng và sự bình yên. Năng lượng vốn là thứ sẵn có trong bản thân mỗi con người, nay đến được những vùng đất linh thiêng với những trường năng lượng đặc biệt, lại hội được năng lượng cộng hưởng của hơn 180 con người ngồi lại cùng nhau trong những khoảnh khắc đặc biệt của trời đất, đó chính là những thời khắc cộng hưởng đặc biệt.
Buổi chiều hôm ấy, chúng mình đã lên đến núi Linh Thứu, ngọn núi thiêng nơi Đức Phật Thích Ca Mâu Ni từng trải qua 6-8 năm hoằng pháp cùng các đại đệ tử trong những năm đầu Người bắt đầu giảng pháp và hoàn thiện hệ thống triết lý của Phật pháp. Khi mặt trời đã thu dần những tia sáng chói mắt, nhu hoà như một khối cầu đỏ đẹp đẽ, trong bao la không gian thoáng đạt trên đỉnh chúng tôi đã thực sự hoà mình cùng thiên nhiên. Tưởng tượng chính nơi này cách đây hơn 2.600 năm, Đức Phật cùng các tăng đoàn cũng đã từng quây quần nơi đây, lòng thật xúc động. Đã bình tâm xin thu từ mặt trời những năng lượng tích cực nhất của sự vị tha (vì mọi người) và tình yêu thương vô điều kiện. Đã nhắm mắt cảm nhận những dòng năng lượng tinh khiết và thanh lành chậm rãi len vào từng thớ thịt làn da, chậm rãi rót vào từ đỉnh đầu đến gót chân. Chúng tôi đã cùng nhau hít thở những hơi thở đều đặn, chậm và sâu, ý thức từng khoảng khắc ấy, chúng tôi buông bỏ mọi hỉ – nộ – ái – ố…, buông bỏ mọi tạp niệm, chỉ để lại trong lòng những cảm giác bình an và thanh lành nhất.
Và trong những lúc lòng trong veo và thanh tịnh ấy, hơn 180 con người chúng tôi đã cùng nhau lắng nghe những sóng âm rung động từ chiếc chuông xoay (singing bowl), chiếc chuông với những tần sóng âm thanh đặc biệt của người Tây Tạng, Nepal và Ấn Độ… Chúng tôi đã cùng nhau đọc những bài kinh – chú nhỏ trong cuốn Kinh – Chú trợ duyên mang theo, để cùng nhau hướng những lời nguyện lành đến vạn vật xung quanh, đến cửu huyền thất tổ – ông bà tổ tiên, đến cha mẹ – anh chị em – cha con – chồng vợ và những người thân người thương, những lời nguyện cầu sức khoẻ và sự bình yên. Cũng không quên cầu nguyện thêm cho những người đã khuất không nơi nương tựa…
Trong những khoảnh khắc ấy, thêm một lần nữa, chúng tôi cảm nhận thật rõ, bình yên nằm ngay trong tâm ta, chứ ở đâu! Bình yên đến từ giây phút ta hiểu chỉ cần ta luôn nguyện nghĩ lành, nói những điều lành và luôn có những hành động lành…, rồi thì bình yên sẽ luôn đến với ta, dẫu bao nghịch cảnh.
Và rồi khi chúng tôi đọc xong những dòng kinh cuối cùng, ngước nhìn lên Ồ trăng đã lên cao! Chúng tôi lại hướng lên trăng – trăng mồng mười chỉ mới rộng hơn hình bán nguyệt, nhưng từ đỉnh núi Linh Thứu nhìn lên đêm ấy, trăng tinh khiết, to rõ vô cùng. Thế là cùng nhau, chúng tôi lại nguyện xin thêm năng lượng từ trăng, thứ trăng trước ngày rằm nhiều năng lượng ‘dương’ để sạc đầy cơ thể với những dòng năng lượng dịu dàng.
Cảm xúc quá tròn đầy khiến không ít người rơi lệ.
Đầu chuyến đi, trên máy bay, mình có thưa và hứa với mọi người rằng sau chuyến đi này, tất cả chúng ta sẽ có những thay đổi, theo chiều hướng càng ngày càng tích cực hơn. Với buổi chiều tối qua trên đỉnh núi Linh Thứu, chúng ta càng thêm cảm nhận điều này, thật rõ.
(19.10.2018 – QH)
#NúiLinhThứu
#nănglượngvàsựbìnhyên
#BaythẳngTứĐộngTâm
#MayQGo