[Đại cộng hưởng Ấn Độ Nepal 28.11 – 03.12.2023]
NGÀY 1: NGÀY CỦA CHUỖI ‘CƠ’ TỪ ‘NGUY’
Lần này đã là chuyến hành trình trở về hành trình Tứ Động Tâm theo dấu chân lần thứ 9. Một nơi chốn thương quen, tưởng chừng đã quá quen thuộc với nhà MayQ, thế nhưng mỗi lần đến là mỗi lần chờ đợi, háo hức; mỗi lần đến là bao lần cho chúng mình những cảm giác và trải nghiệm khác nhau, mà đan xen trong đó, cài cắm biết bao nhiêu những điều mới mẻ cả những ‘thuận duyên’ và ‘chướng duyên’, để rồi sau tất cả, đọng lại là những nhớ thương, biết ơn, xúc động,… khi được trở Về Nhà.
Tụi mình ít khi kỳ vọng một điều gì đó cụ thể cho những đi như thế này, chỉ dốc lòng, dốc sức bằng tất cả cái tâm, sự thành kính vùng đất thiêng, nơi gắn liền với những cột mốc quan trọng trong cuộc đời Đức Phật, để đưa mọi người được trở về nơi chốn ấy, và rồi, mỗi người cũng sẽ có những cảm nhận riêng. Và tụi mình cũng biết, việc đưa người trong những chuyến đi như thế này, chắc chắn luôn có những ‘bài thi’ dọc dài hành trình, để thử xem, lòng người những lúc ấy như thế nào, có đủ bình tâm để đón nhận và chuyển hoá mọi điều xảy đến, để biến ‘nguy’ thành ‘cơ’ và trọn vẹn hòa mình trong tất cả những giây phút được có mặt trên vùng đất này hay không.
Và ngày đầu tiên của chuyến hành trình Đại cộng hưởng tại Ấn Độ – Nepal (28/11/2023) là một ngày của chuỗi ‘cơ’ từ ‘nguy’ và chúng mình lần lượt an lành vượt qua, từng ‘bài thi’ đến trong ngày.
Đầu tiên, phải kể đến là trước chuyến bay 8 tiếng đồng hồ, chúng mình nhận được tin từ hãng bay là chuyến bay sẽ bị delay ba tiếng, vì lý do thời tiết sương mù dày đặc ở tại sân bay Varanasi khiến chúng mình không thể hạ cánh như dự kiến.
10:00 tối, cả team nội bộ họp nhanh, để chốt các phương án thay đổi. Khoảnh khắc này làm mình thật nhớ đến buổi họp team khẩn tại Lâm Tỳ Ni để chốt lịch trình mới vì bị ảnh hưởng bởi cơn mưa tháng 10.2022 năm ngoái. Nếu như lần ấy, chúng mình học được ‘bài thi’ “Khốn cảnh tận cùng sinh sức mạnh” của quẻ Dịch số 47, thì lần này, tụi mình ngẫm ra, ‘bài thi’ đang dần hé lộ cho cả đoàn đó chính là ‘Biến Nguy thành Cơ’. Nếu như tháng 10.2022, trong lúc cần một lời khuyên từ quẻ Dịch, mình bấm ra được Quẻ Lôi Trạch Quy Muội, hình ảnh sấm trên mặt hồ, dạy chúng mình phải chịu lùi lại, nhẫn đến tận cùng, và có hai hào động để đưa ra một quẻ mới, là Quẻ Khốn. Quẻ Khốn nói rằng, khi chúng ta còn chấp ngã, chúng ta sẽ tận cùng, tận đường và chúng ta sẽ chết. Nhưng khi chúng ta giữ được sự hoan hỷ trong mọi hoàn cảnh, nghịch cảnh, chúng ta không khởi tâm oán giận, chúng ta tùy duyên thì lúc đó, chúng ta sẽ tìm ra được ‘đường sống trong cõi chết’. Thì với chuyến đi lần này, trong lúc cả team đang chốt những phương án kỹ thuật mới, mình nói với các em sau cuộc họp, cho mình tĩnh tâm ngồi thiền một chút, để thật tỉnh táo và để xem trực giác dẫn dắt tụi mình nên làm như thế nào. Sau đó, lại một lần nữa, mình xin một quẻ Dịch. Quẻ đầu tiên mình nhận được là Quẻ Mông: mênh mông vô định, nhưng đi tới hào động để ra được Quẻ Thuần Khảm, khuyên tụi mình hãy cứ hồn nhiên như những đứa trẻ đón nhận mọi điều xảy đến, rồi mọi chuyện cũng sẽ qua, vì như bản chất của quẻ Khảm, đầy những nguy cơ, nhưng quẻ Khảm cũng dạy ta cách lảy những cơ hội từ những nguy cơ này. Và cũng từ khoảnh khắc ấy, mình biết, ‘đề thi’ của chuyến đi lần này đã được Vũ trụ hé mở cho chúng mình chút chút, phải biết nhu nhuyến và thích ứng trong mọi hoàn cảnh, biến ‘Nguy thành Cơ’. Khi nhận ra được điều này, thật sự biết ơn hết sức!
Và rồi cả đoàn lên đường theo kế hoạch mới. Chuyến bay cất cánh được khoảng gần ba giờ đồng hồ, chúng mình lại tiếp tục nhận được thông báo từ bạn tiếp viên trưởng, khi lẽ ra, chúng mình chuẩn bị đáp sân bay Varanasi, thì phải bay lòng vòng trên trời thêm một giờ bay nữa, vì sương mù vẫn chưa tan, không đủ an toàn cho máy bay hạ cánh. Lúc này đây, mình nhận ra, đây không chỉ còn là ‘bài thi’ riêng của nhà MayQ chúng mình, mà có chăng, chính là đang ‘cộng nghiệp’ bởi tất cả những thành viên có mặt trên chuyến bay. Đặc biệt, khi đến với một vùng đất thiêng, việc cầu nguyện như một lời chào với đấng Ơn Trên, với Chư Thần, Thổ Địa tại vùng đất đó là điều vô cùng cần thiết. Một giờ đồng hồ bay vòng trên bầu trời ấy, lần đầu tiên trên chuyến bay, mình cùng cả đoàn đã gửi những lời cầu nguyện về một chuyến đi bình an, suôn sẻ, lợi lạc và đã cùng nhau đọc một thời Khấn nguyện trợ duyên. Và thật sự điều kỳ diệu đã xảy ra, khi thời kinh vừa kết thúc, chúng mình được cập nhật rằng mây đã tan và chuyến bay đã có thể đáp. Trong lúc máy bay hạ cánh, tay trong tay, cả đoàn đã cùng nhau có một thời kết nối Ho’Oponopono đầu tiên. Cảm giác cả máy bay cùng nắm tay nhau, chìm đắm trong những giai điệu thân thương của Ho’Oponopono thật là khó tả… Rồi sau thời Ho’Oponopono ấy, cả khoang hành khách, mọi người được khuyến khích ôm lấy hai người ngồi cạnh mình, cảm giác thiệt thương, mà cũng sao mà lạ lẫm… Trong bữa cơm trưa nay, có chị chạy đến nói với mình, không hiểu sao khi được nắm tay người bạn mới quen ngẫu nhiên ngồi cạnh chị trên máy bay trong thời Ho’Oponopono ấy, cả chị và bạn ấy đều khóc rất nhiều. Mình cười cười, chắc có lẽ, đó là tình thương và hơi ấm, mà đã rất lâu rồi chị mới cảm nhận được. Và mình tin, suốt sáu ngày bên nhau tiếp theo, mọi người cũng sẽ có thêm thật nhiều những yêu thương và sự kết nối như thế.
Chuyến bay đáp được xuống mặt đất an toàn trong niềm hân hoan vỗ tay rần trời của tất cả mọi người. Nhập cảnh cũng khá nhanh chóng, chúng mình di chuyển sang chùa Đại Lộc và cùng nhau có thời cộng hưởng đầu tiên, được Sư Tường Quang – trụ trì của chùa tặng cho một nghi thức chúc bình an tại nơi đó. Sau đó, di chuyển về ăn cơm, cùng với lịch trình viếng thăm Vườn Nai Sarnath, nơi Đức Phật chuyển pháp luân cũng như viếng thăm ngôi chùa Sri Lanka vào buổi chiều.
Thế nhưng… mọi thứ nào có theo những gì chúng mình dự kiến. Đúng thật, khi qua Ấn Độ, lần nào cũng phải học hai chữ ‘tùy duyên’. Khi thời gian dự kiến khá thuận lợi để cho cả đoàn có thể có được một thời cộng hưởng đủ thong dong tại Vườn Nai, thì ‘đặc sản’ kẹt xe tại Ấn Độ dường như phá vỡ mọi kế hoạch. Vào Vườn Nai lúc 5:00 chiều, sát cận ngay thời điểm đóng cửa tại nơi này. Hồi hộp… nhưng cuối cùng, tất cả các thành viên đã kịp được vào trong, ngồi dưới ngay chân tháp Chuyển pháp luân vào lúc chiều hoàng hôn buông, với những ráng hồng rực rỡ. Kịp cùng nhau đọc thời Kinh chuyển pháp luân và kết nối Ho’Oponopono cuối ngày khi trời chập tối, trong sự nở hoa vui mừng của tất cả mọi người.
Khép lại ngày đầu tiên bên nhau, cũng không phải là quá thuận lợi thuận duyên về mọi thứ, nhưng thật biết ơn vì trong những nghịch cảnh, chúng mình đã thật bình tâm và đón nhận mọi thứ một cách thuận duyên, tùy cảnh. Riêng với mình, là sự biết ơn những nghịch cảnh của ngày hôm nay, biết ơn những nghịch cảnh để chúng mình thực hành thật triệt để bài khảo “Trong ‘Nguy’ có ‘Cơ”
– Biết ơn sáng nay chuyến bay bị delay 3 tiếng mà nhờ vậy mọi người được ngủ nhiều hơn một chút trước khi ra sân bay. Thương lắm.
– Biết ơn chuyến bay bị sương mù dày nên không đáp được, nhờ vậy cả đoàn được dịp đọc một thời Khấn nguyện trợ duyên ngay trên máy bay và thật vi diệu, đọc được gần hết quyển thì máy bay đáp xuống được! Thương lắm.
– Biết ơn cơ hội những người mới gặp nhau lần đầu, vô tình được ngồi cạnh nhau trên máy bay có thể được nắm chặt bàn tay nhau và cùng đọc Ho’Oponopono, để họ được cảm nhận thật rõ thật ấm áp sức mạnh của tình thương và sự kết nối giữa những con người xa lạ. Thương lắm.
– Biết ơn cả đoàn làm thủ tục bị muộn, vì vậy mọi người học được cách nhường nhịn nhau, làm thủ tục theo xe để lần lượt mỗi xe đến thật trật tự. Thương lắm.
– Biết ơn nạn kẹt xe ‘đặc sản’ trên đường phố Ấn Độ, vì vậy đoàn chúng mình đến sát nút giờ Vườn Nai Sarnath đóng cửa ^^ Nhưng nhờ vậy tất cả chúng mình đã có 15 phút quý báu, vừa cảm nhận vừa vẫn đọc được bản Kinh Chuyển Pháp Luân do Đức Thế Tôn truyền lại ngay trên mảnh đất mà cách đây hơn 2.600 năm chính Người đã truyền bài Pháp đầu tiên vào đời sống. Thương lắm.
– Biết ơn rằng cũng vì đến trễ ngoài ý muốn, đoàn chúng mình được đặc cách ngồi cạnh kề bên nhau trong khu chánh điện Chùa Hương Tích – Sri Lanka ở khu vực Vườn Nai, ngôi chùa được coi là được xây dựng lại đầu tiên sau khi Phật pháp được phục hưng tại Sarnath. Hơn nữa, ngôi chùa này còn vinh dự được lưu giữ xá lợi Đức Phật, là món quà cúng dường ngoại giao đặc biệt của Toàn quyền Ấn Độ của đế chế Anh Quốc thời bấy giờ. Lại còn được một tấm ảnh chung thật lung linh trước chùa nữa. Thương lắm.
– Biết ơn con được hướng dẫn bằng quẻ Khảm, rằng Trong Nguy có Cơ, cứ hồn nhiên như con trẻ, chớ có cáu giận bực tức, thì mọi chuyện sẽ thành công rực rỡ. Con đã truyền được ý ấy cho mọi người, và đoàn chúng con đã ‘học’ được thông điệp này ngày hôm nay, một cách xuất sắc. Thương lắm!
Khép lại ngày 1, ngày mai, cả đoàn sẽ tiếp tục được viếng thăm sông Hằng, và sau đó di chuyển về Nepal. Tụi mình sẽ tiếp tục cập nhật ký sự hành trình cho cả nhà trong những bài viết tiếp theo nha.
Gửi niệm lành cho tất cả,
(28.11.2023, QH & MayQ Team)